Tôi có nhiều người bạn tốt, và tôi thường chia sẻ về bạn bè trên mạng xã hội. Mỗi người sẽ có 1 quan điểm khác nhau về việc này. Với tôi, tình yêu là chuyện chỉ dành cho “nội bộ”, tình bạn mới là cho “xã hội” 😆
Người ta hay nghĩ về tình yêu.
Còn tôi, tôi hay nghĩ về tình bạn.
Tình yêu khiến tim ta đập nhanh.
Tình bạn khiến tim ta dịu lại.
Bởi vậy, tôi không tìm kiếm tình yêu rực cháy, tôi tìm một tình bạn âm ỉ nhưng ấm lâu.
Người ta thường viết thơ về những đêm tương tư, những nụ hôn đầu, những cuộc hẹn dưới mưa. Còn tôi, tôi hay nhớ về những khoảnh khắc nhỏ nhoi mà ấm áp đến lạ:
Một người bạn ngồi nghe mình nói linh tinh suốt một buổi chiều.
Một người nhắn tin đúng lúc mình đang cảm thấy chẳng ai cần mình cả.
Một người hiểu được nét mặt mình đang không ổn, dù chẳng ai khác để ý.
Một người lâu lắm không gặp, nhưng khi vừa gặp lại thì ko thấy có sự xa cách nào cả.
Tình bạn, nếu đủ sâu, có khi còn quý giá hơn cả tình yêu. Vì nó không cần chiếm hữu, không cần định nghĩa. Không cần gọi tên mỗi ngày để biết là còn.
Nó hiện diện, âm thầm mà bền vững.
Tôi từng nghĩ: tìm được một tình yêu đủ lâu là may mắn. Giờ thì tôi thấy: giữ được một tình bạn đủ sâu mới là kỳ tích.
Trong tình yêu, đôi khi ta mải mê với phần thiếu của mình. Còn trong tình bạn, ta được là phiên bản tròn đầy mà chẳng cần cố gắng 🌞
Cảm ơn tất cả những người bạn tốt luôn bên tôi, bảo vệ tôi ngay cả khi tôi không có mặt ở đó. Mỗi lần biết được như vậy, thấy đáng yêu thật sự!