Năm số 9 và những lớp thanh lọc
Người ta hay nói năm nay là năm số 9 – năm của sự thanh lọc. Nhưng ngẫm cho kỹ, năm nào chẳng là năm thanh lọc? Không chỉ những con số hay quy luật tử vi mới quyết định điều đó. Bản chất của thời gian vốn dĩ là một vòng xoay không ngừng, và trong mỗi vòng xoay, có những điều sẽ được giữ lại, có những điều sẽ bị bỏ lại phía sau.
Chúng ta có thể tưởng tượng cuộc đời giống như một khu vườn. Mỗi năm, những hạt giống được gieo xuống, một số nảy mầm xanh tươi, một số thì khô héo từ trong cốt lõi. Một số cây trưởng thành, đơm hoa kết trái, còn vài cây khác chỉ tồn tại ngắn ngủi rồi dần biến mất. Không phải vì chúng không tốt, mà vì chúng không phù hợp với mảnh đất và ánh sáng nơi này. Thanh lọc thực ra không mang ý nghĩa tiêu cực; nó chỉ đơn giản là nhường chỗ cho những gì đúng đắn hơn được lớn lên.
Với con người cũng vậy. Mỗi mối quan hệ, mỗi cơ hội, mỗi ước mơ đi qua đều trải qua một cuộc kiểm nghiệm âm thầm của thời gian. Những điều còn ở lại – đó là những điều thực sự thuộc về ta. Còn những gì rời đi – đôi khi ta đau, đôi khi tiếc, nhưng nhìn lại, ta hiểu rằng chúng vốn không đủ duyên để song hành cùng mình đến đoạn đường dài hơn.
Mỗi lần lòng còn vướng bận, mình thường chọn cách để thời gian trả lời. Không phải vì mình yếu đuối hay lười đưa ra quyết định, mà vì có những câu hỏi chỉ thời gian mới có lời giải chính xác. Thời gian như một chiếc gương trong suốt, soi rọi ra sự thật vốn đã nằm sẵn ở đó, chỉ là ta chưa đủ bình tĩnh để nhìn thấy.
Không ai có thể mãi mãi khoác một chiếc mặt nạ. Sự giả vờ có thể kéo dài vài ngày, vài tháng, thậm chí vài năm, nhưng sớm muộn gì, bản chất thật cũng sẽ lộ diện. Những người thật lòng, tình cảm thật sự, những giá trị đích thực – dù thử thách thế nào – cũng sẽ bền bỉ ở lại. Còn những thứ vốn chỉ là ảo ảnh, rồi cũng tan đi khi ánh sáng soi tới.
Có thể thời gian không luôn mang đến sự chữa lành, nhưng nó chắc chắn mang đến sự sáng tỏ. Đôi khi, ta không được cái ta muốn, nhưng ta sẽ biết rõ cái nào không dành cho mình. Và chính trong sự sáng tỏ ấy, lòng ta bình yên hơn, nhẹ nhõm hơn.
Thế nên, thay vì lo sợ một “năm số 9” đầy thanh lọc, mình nghĩ mỗi năm đều đáng để ta biết ơn. Bởi cứ thêm một vòng quay, ta lại biết thêm điều gì thực sự thuộc về mình. Và những gì ở lại sau tất cả, chính là thứ xứng đáng để ta nâng niu.
In the end, time always reveals what truly belongs.