Tôi quý bạn, nhưng đúng là đúng – sai là sai
Tôi không phải người thích hơn thua. Càng lớn, tôi càng học cách lùi lại một bước, im lặng nhiều hơn, và để lòng mình như mặt gương, soi rõ mọi chuyện, nhưng không nhất thiết phải phản chiếu cho ai xem.
Tôi không nói không có nghĩa là tôi không biết.
Tôi không phản bác không có nghĩa là tôi đồng tình.
Tôi im lặng… là vì tôi quý bạn.
Quý đến mức không muốn cãi vã với bạn chỉ để chứng minh mình đúng.
Quý đến mức thấy việc giữ được sự tôn trọng còn quan trọng hơn việc giành phần thắng trong một cuộc tranh luận.
Nhưng bạn biết không?
Cái gương không nói gì, nhưng nó vẫn phản chiếu đúng sự thật.
Không vì yêu thương mà soi méo mó.
Không vì thân thiết mà làm mờ sự thật.
Tôi cũng vậy.
Tôi quý bạn, nhưng đúng là đúng, sai là sai.
Tôi có thể im lặng, nhưng trong lòng vẫn phân định rạch ròi.
Nếu có lúc bạn thấy tôi không phản ứng, không có nghĩa là tôi thờ ơ.
Tôi chỉ đang giữ lại điều cần giữ.
Tình bạn đôi khi mong manh như mặt kính, va chạm mạnh quá sẽ vỡ.
Nên tôi chọn cách nâng niu bằng sự lặng lẽ.
Nhưng xin đừng nhầm lẫn. Tôn trọng không có nghĩa là đồng lõa. Và yêu quý không có nghĩa là nhắm mắt.
Tôi quý bạn thật đấy. Nhưng tôi cũng quý bản ngã của chính mình.
Và tôi sẽ không làm mờ gương chỉ để làm bạn dễ chịu.
