Sự bảo vệ.
Người con trai sẽ luôn tìm cách bảo vệ người mình yêu. Và nếu không bảo vệ được thì đừng bao giờ mở miệng ra nói yêu cô ấy.
~Khi có chuyện, lại để mặc cô ấy. Khi gặp cướp thì nhanh chân chạy mất. Xác định yêu cô ấy mà không đủ dũng cảm giới thiệu cô ấy với gia đình vì sợ hoàn cảnh không tương xứng. Gặp sự cố gì đó thì lôi cô ấy ra đỡ, lấy cô ấy làm lí do để biện hộ. Loại đàn ông như thế quả thật rất hèn. Đến vấn đề của mình còn giải quyết không xong thì mong gì sẽ che chở, bảo vệ cho người khác? Thỉnh thoảng nhận được inbox của các bạn về chuyện nên tiếp tục hay dừng lại với những người như vậy, thật sự mình thấy hơi hẫng, rõ ràng đến vậy rồi mà còn có ý định muốn tiếp tục ư? Đôi khi phải phũ vào các nàng ạ, đừng có yếu đuối để rồi người khổ chỉ là mình thôi.
~Trước khi có người yêu, làm ơn các bạn trai hãy vững vàng cho bản thân mình trước, đừng vội vã tìm ai đó nắm tay khi bạn đi chưa vững, muốn kéo cả 2 cùng ngã hay sao? Con trai chưa có sự nghiệp cũng đừng vội lấy vợ, chậm một chút mà ổn định không phải tốt hơn sao…
Mình rất sợ những tư tưởng ở nhà như “đến tuổi thì phải lấy”… Thế nào gọi là “đến tuổi”?
~Tuổi tác của con trai không thể tính bằng con số được. Mình nghĩ nó được tính bằng mức độ “bảo vệ” kia. Nếu bạn không bảo vệ được người mình yêu thì bạn vẫn chỉ là đứa trẻ con thôi.
Còn con gái, tuổi xuân đúng là có hạn, vì vậy đừng lãng phí nó cho những bạn trai “trẻ con” để rồi sau này lại nuối tiếc.
Tận hưởng những tháng ngày tự do hẳn là vẫn tốt hơn việc ràng buộc bản thân với ai đó không thích hợp. Rồi sẽ đến một lúc, một người tử tế xuất hiện, giả như người đó không xuất hiện thì những điều tốt đẹp trong cuộc sống tự do vẫn sẽ đến